Tôn sư trọng đạo, ăn quả nhớ kẻ trồng cây là truyền thống đạo lý tốt đẹp của dân tộc Việt Nam. Trân trọng quá khứ và ghi nhận công lao của lớp người đi trước là yếu tố quan trọng để tạo lập nên những giá trị bền vững cho tương lai.

0-chia-tay-nguoi-thay-co-khi-dong-luc-mitc

Thầy Huỳnh Ngọc Khánh nhận bó hoa tươi thắm từ thầy Trần Kim Quyên, Hiệu trưởng nhà trường

Từ ý nghĩa sâu xa đó, chiều ngày 31/8/2018 nhà trường đã tổ chức chia tay thầy Huỳnh Ngọc Khánh về nghỉ hưu theo chế độ của Nhà nước.

Năm 1981, sau khi tốt nghiệp ra trường, thầy về công tác tại Xí nghiệp Cơ khí Bắc Phú Khánh và sau đó là Công ty Vận tải cơ khí đường bộ Phú Yên. Với những kinh nghiệm đã tích lũy được trong quá trình làm việc, năm 2001 thầy quyết định về công tác tại khoa Cơ khí trường Cao đẳng Công Thương miền Trung. Như vậy, qua 18 năm gắn bó với nhà trường, phải nói rằng sự nghiệp “trồng người” của thầy đã cống hiến trọn vẹn cho quê hương Phú Yên.

Trải qua mọi cương vị công tác thầy đều hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ với một mục tiêu cao cả và duy nhất “tất cả vì học sinh sinh viên thân yêu”; nhiều năm liền thầy là giáo viên dạy giỏi, chiến sĩ thi đua cơ sở. Có thể nói cuộc đời dạy học của thầy là tấm gương sáng cho lớp lớp thế hệ học sinh sinh viên noi theo. Thầy là người đầu tiên đặt nền móng cho bộ môn Công nghệ Ô tô thuộc khoa Cơ khí nhà trường, một trong những ngành thu hút học sinh sinh viên đông nhất hiện nay. Nhiều thế hệ học sinh sinh viên trưởng thành vẫn luôn ghi nhớ hình ảnh người thầy giáo tận tuỵ với mong muốn giáo dục, dạy dỗ các em trở thành những con người có ích cho xã hội.

Trong buổi chia tay, thầy Trần Kim Quyên – Hiệu trưởng nhà trường đã gửi lời cảm ơn, tri ân sâu sắc những đóng góp, cống hiến của thầy Huỳnh Ngọc Khánh trong suốt những năm gắn bó với nhà trường và mong rằng thầy sẽ tiếp tục chia sẻ với thế hệ sau những kinh nghiệm quý báu trong bộ môn Cơ khí động lực, cụ thể là ngành Công nghệ Ô tô.

Chia tay với thầy Huỳnh Ngọc Khánh, những người lái đò MITC sẽ tiếp nối sự nghiệp trồng người của mình; thầy sẽ mãi là người đồng nghiệp, người thầy đáng kính của nhà trường và bao thế hệ học sinh sinh viên.

Năm tháng dần trôi, thu về xế bóng

Nghiệp trồng người, thầy hiến trọn tuổi xuân

Còn đâu nữa những đêm dài thao thức

Lòng trăn trở giáo án ngọn đèn khuya

Đời tiếp bước, chúc thầy nhiều sức khỏe

Sẽ mãi vui, mãi khỏe, mãi yêu đời.

Đăng Tú

(Ảnh Thanh Mai)